Không hài lòng với chuyện chia đều đất cát cha mẹ để lại, hai người con trai dọa chém mấy cô con gái để độc chiếm, xây nhà cho thuê.
'Sau một tuần, tôi học được kỹ năng mới: Ngủ trên bàn làm việc từ lúc 11h40'.
'Trong đám bạn ai cũng tô son thoa phấn, anh để ý đến tôi vì mặt mộc'.
Ở làng tôi có lệ không có nhà nào chia đất cát, nhà cửa thừa kế cho con gái vì lấy chồng sẽ hưởng phần theo nhà chồng.
Người trẻ bây giờ cứ nhắc kết hôn, sinh đẻ là tìm đủ lý do thoái thác, nào là 'mất tự do', 'tài chính chưa vững'... thực ra vì lười.
'Tha thiết xin được làm việc thêm 20 tháng nữa cho đủ 20 năm đóng BHXH, nhưng công ty vẫn phũ phàng từ chối thẳng thừng đồng nghiệp của tôi'.
Chị tôi U50 hai lần đi sữa mũi về, mấy bà bạn tập aerobic chung không khen, còn anh rể bảo: "Không dám nhìn lâu".
Một tô hủ tíu Nam Vang nước lèo đậm đà, nhưng nhiều người ăn phải chấm thêm nước tương, nước mắm.
Lúc quen nhau, tôi là sinh viên tỉnh lẻ nghèo mới ra trường, em là cô gái thành phố đang học sư phạm.
Người ngoài nói họ 'mất giá' mà còn đỏng đảnh, kén cá chọn canh. Nhưng họ đâu biết tâm trạng chim sợ cành cong của những phụ nữ này.
Bạn bè tôi hay kể con họ chăm học đến 1-2h sáng, con tôi 10h tối chưa thấy tắt đèn đi ngủ là bị mẹ mắng.
Từng rất tâm huyết và cống hiến hết mình cho công ty suốt 10 năm, nhưng thứ cuối cùng tôi nhận được là một tờ quyết định cho thôi việc.
Biết chuyện chồng có con với nhân tình từ 20 năm trước, nhưng dì tôi thường xuyên đăng hình tình tứ với chồng lên Facebook khiến nhiều người ngưỡng mộ.
Nhiều cha mẹ chồng phong cách hiện đại nhưng vẫn giữ tư tưởng cổ hủ như thời phong kiến, bắt con dâu phải xin phép mình nếu muốn về ngoại.
Hai bên nội ngoại bóp chắt góp tiền mua nhà cho, nhưng giờ gia đình con gái của tôi phải bán trả nợ
Nhiều người có thể đi học, đi làm muộn, nhưng lại sẵn sàng có mặt đúng 4h sáng để check-in quán cà phê.
Một cô gái xinh đẹp, hiền lành, được ăn học đàng hoàng, cớ gì lại phải chọn người đàn ông không xứng, để rồi nhận lấy tan vỡ, chia ly.
Ngay từ lúc vợ tôi bệnh nặng sắp mất, các em vợ đã xui chị truất quyền thừa kế của tôi.
Gắn bó với công ty 10 năm, sống chết làm việc, nhận đủ cúp và giải thưởng lớn nhỏ, nhưng các đồng nghiệp của tôi vẫn bị cho nghỉ việc.
'Em hôm nay đã tiêu cái gì, bao nhiêu?', câu hỏi của chồng khiến tôi ức chế, nhưng rồi tôi nhận ra sự dễ dãi trong chi tiêu của mình.
Từ kỳ vọng lấy chồng đẹp trai, có sự nghiệp, biết chiều chuộng... sau 25 năm, tôi chỉ còn cần tìm một người không quá xấu, việc làm ổn định.
'Nhẫn' với mức lương thấp để tích lũy kinh nghiệm, sau đó nhảy việc.
Từ năm 90 đến 100 tuổi, chi phí để chăm lo sức khỏe cho bố tôi là khoảng một tỷ đồng, trong khi lương hưu chỉ có 4,3 triệu đồng.
Ngày nào đi làm về, vừa mở cửa phòng là tôi nôn thốc nôn tháo vì hôi phía từ nhà hàng xóm theo gió ập thẳng vào.
'Tôi đi lên từ tay trắng, nên tài sản của mình là để các con trèo lên bậc thang khác cao hơn'.
'Biết làm việc nhà, có sự nghiệp, không nhậu nhẹt...', tôi toát mồ hôi với những yêu sách tuyển chồng buồn cười của mấy cô gái đã tuổi tứ tuần.
'Sau 15 ngày nộp đơn, tôi nhắc lại phòng nhân sự về quyết định của mình thì sếp mới gọi riêng tôi hứa hẹn đủ thứ, nhưng đã muộn.'
Dù có hơn 10 năm kinh nghiệm trong nghề kiến trúc, nhưng suốt một năm gửi cả trăm CV xin việc, chỉ có 5-6 nơi mời tôi đi phỏng vấn.
Tôi thấy bọn trẻ nhà tôi, từ lớn đến bé, toàn chơi nhiều hơn học, chẳng có gì lo lắng hay căng thẳng với chuyện bài vở, thi cử cả.